Thứ Năm, 21 tháng 5, 2020

Nhật ký thành phố


1. Từ quán cafe Guta quen thuộc, hắn thấy một đôi vợ chồng lữ khách người Tây cùng chia nhau thưởng thức ngon lành một ổ bánh mì kẹp thịt VN, họ bình thản đứng đó, ánh mắt tò mò quan sát đời sống của người dân bản xứ, những hàng quán cafe ghế xúp đông đúc bên vỉa hè, quang gánh bán đủ thứ hàng ăn vặt dưới gốc cây già, tòa nhà chung cư Nguyễn Huệ cũ kỹ với những ô vuông hàng quán cafe màu sắc sặc sỡ. Có thể họ vừa bứt khỏi nhịp điệu đời sống đơn điệu mòn mỏi và mục ruỗng để đến những vùng miền mới lạ với bao niềm hứng khởi ham mê khám phá và rồi sớm muộn gì khi trở về họ cũng sẽ trở lại cái nhịp điệu đều đều nhàm chán ban đầu ấy. Hắn cũng ko là ngoại lệ. Hắn ẩn mình, kiếm tìm trong văn chương những cuộc phiêu lưu, những đời sống khác, hằng mong lấp đầy cảm giác trống rỗng hay sự cô độc của linh hồn trong thực tại đầy phi lý và buồn thảm. Sự tự do ư, nó chỉ là sự tự do hư cấu mà thôi. Hắn nhập vai chàng phó cạo và thầy lang Rob J. Cole rong ruổi trên mọi nẻo đường, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của thiên nhiên hùng vĩ của những miền Châu Âu sang Châu Á thời trung cổ, hắn dấn thân và trải nghiệm biết bao đời sống mới lạ, người tình mới lạ, những tôn giáo mới lạ, tri thức mới lạ theo từng vết xe ngựa lăn.
2. Tiếng đàn ghi ta mộc mạc chậm rãi lay động cùng tiếng hát của Phạm Hoài Nam đưa hắn về thực tại phũ phàng, "người yêu cũ có người yêu mới, bước qua tôi sao tim bồi hồi", hắn bồi hồi xốn xang khi mơ màng về một thời thanh xuân rực rỡ vui tươi, tay trong tay mà cảm giác rạo rực máu nóng rang tim loạn nhịp. Thời ấy đã rời xa. "Sài Gòn lạc nhau là mất, kẻ ở người đi lối vô...tình", nhưng đối với hắn Sài Gòn vẫn dang rộng vòng tay bao dung nhân hậu đón lấy bao kẻ tha hương, trong đó có hắn.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét