Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016

Xưa & nay




Đọc văn Đỗ Phấn



  













      Tình cờ tôi thấy tên ông trên những kệ sách trong thành phố. Tôi mua một cuốn tiểu thuyết "Vắng mặt" của ông rồi yêu thích văn của ông từ đó. Từ đó lần lượt những tác phẩn khác như Rừng người, Chảy qua bóng tối, Gần như là sống, Ruồi là ruồi, Rụng xuống ngày hư ảo...đã về kệ sách của tôi. Văn của ông thường hay viết về cảnh và người Hà Nội, lời văn nhẹ nhàng bay bổng về thiên nhiên, cây cỏ, con người. Dưới con mắt của một người họa sĩ, ông phát họa một đời sống thị dân ngồn ngộn. Những câu chuyện của ông đầy hiện thực về sự hội nhập của tầng lớp nhập cư, sự tha hóa của nhiều lớp thị dân mới và cũ, về văn hóa ẩm thực Hà Nội...

Một thời tuổi trẻ